Khám phá ra Nước Trời
là niềm vui
Thưa anh chị em thân mến,
Những ngày vừa qua chúng ta liên tục
được nghe các dụ ngôn nói về Nước trời, chẳng hạn như dụ ngôn người đi gieo giống.
Còn hôm nay chúng ta lại được nghe bài Tin Mừng với 3 dụ ngôn nói về Nước Trời.
Dụ ngôn về kho tàng và viên ngọc quý là một trong những dụ ngôn Đức Giêsu dùng
để diễn tả về Nước Trời cho dân chúng hiểu, còn dụ ngôn về chiếc lưới là kết quả
của những con người biết nhận ra giá trị của Nước Trời nên sẽ được chọn vào
ngày sau hết.
Qua những dụ ngôn này, Chúa Giêsu muốn
ám chỉ kho tàng trong thửa ruộng chính là nước trời, còn Đức Giêsu chính là
viên ngọc quý.
Trong Tin Mừng cho chúng ta thấy được
hình ảnh một người tìm ra kho tàng được chôn giấu trong thửa ruộng, rồi anh ta
VUI MỪNG quay về nhà bán hết tất cả những gì mình có để mua thửa ruộng. Tin Mừng
cũng đưa ra một hình ảnh khác, là có một người lái buôn tìm ra viên ngọc quý và
anh ta cũng VUI MỪNG quay về nhà bán mọi của cải mà anh có để mua cho được viên
ngọc quý đó.
Qua 2 hình ảnh này chúng ta thấy 2 đặc
điểm khá thú vị nhưng rất giống nhau trong hành động của 2 người lái buôn kia.
Cả 2 cùng VUI MỪNG vì khám phá của
mình là kho tàng và viên ngọc quý, và sau đó đã TỰ NGUYỆN quay về nhà bán hết tất cả những gì mình có để mua cho được
cái khám phá của mình là kho tàng và viên ngọc quý.
Điều này cho thấy người lái buôn này
nhận ra được giá trị của kho tàng trong thửa ruộng, nhận ra được giá trị của
viên ngọc quý. Điều này hoàn toàn logic thôi, vì nếu người lái buôn này không
nhận ra giá trị đích thực và tuyệt vời của viên ngọc hay kho tàng kia thì anh
không bao giờ vui mừng, hân hoan mà bán đi hết mọi thứ để mua cho được cái thửa
ruộng có kho tàng hay mua cho được viên ngọc quý kia. Bởi vì, anh ta đã thấy được
một cái mối lợi ở đằng trước to lớn gấp trăm ngàn lần so với những gì anh ta
đang có. Chính vì thế nên anh ta sẵn sàng bán đi tất cả để chiếm hữu cho được
cái mối lợi kia, và thậm chí nếu như đã bán hết tất cả mọi thứ mà vẫn chưa đủ
tiền mua, tôi nghĩ anh ta cũng chạy đi mượn người này người kia chút ít để đủ
tiền mua cho được.
Điều đó dễ hiểu thôi, ví dụ như một
ngày nào đó ta đi ra ngoài đường và bắt gặp một bảng thông báo rằng bán xe ôtô Audi,
giảm 98%. Chúng ta sẽ nghĩ sao về điều này? Tôi dám chắc là tất cả mọi người đều
chạy về nhà bán ngay chiếc xe honđa cùi bắp ở nhà đi để tậu chiếc 4 chỗ Audi
kia ngay. Bởi vì mọi người đều thấy được cái mối lợi kia nó lớn gấp trăm lần
cái xe honđa cùi bắp ở nhà. Dại gì mà không đổi! Điều này thật quá dễ dàng đối
với chúng ta.
Và như thế, Tin Mừng đưa ra hình ảnh
người lái buôn kia cũng dễ hiểu thôi. Tuy nhiên, đó là những hình ảnh thực tế,
những hình ảnh hữu hình có thể cảm nhận được. Nhưng cái khó ở chỗ, Nước Trời được
ví như kho tàng, là giá trị tuyệt đối nhưng mà ta chỉ nhận thức được bằng đức
tin thôi, mà đã gọi là nhận thức được bằng đức tin thôi thì nó chỉ mờ mờ, còn
những cái thực tại hữu hình khác của thế gian thì nó lại đưa ra trước mắt, nó cứ
hiện lên lù lù trước mắt ta.
Giá mà Nước Trời cũng dễ nhận biết như
những thực tại trần gian thì có lẽ ai cũng sở hữu được Nước Trời hết, vì tất cả
chúng ta ngồi nơi đây đều có đủ tài sản mà không phải thế chấp hay đi mượn để
mua được Nước Trời. Tài sản của chúng ta chính là ngay lúc chúng ta sinh ra chúng
ta được lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, rồi sau đó là Bí Tích Thêm Sức, Bí Tích Thánh
Thể… đó là những của cải tuyệt vời để chúng ta có thể vào Nước Trời. Thế nhưng,
Nước Trời lại không thể nhìn bằng con mắt trần gian mà chỉ có thể nhìn bằng con
mắt đức tin. Thế nên, nó lại trở nên khó khăn cho chúng ta. Trong Tin Mừng, người
lái buôn vui mừng, hân hoan vì nhận ra kho tàng là Nước Trời, còn chúng ta, chúng
ta có thể nhận ra kho tàng là Nước Trời hay không? chỉ khi nào chúng ta nhận ra
kho tàng là Nước Trời, nhận ra giá trị tuyệt đối của Nước Trời thì chúng ta mới
có thể vui mừng hân hoan đánh đổi tất cả để có thể sở hữu được điều mong ước của
chúng ta là Nước Trời.
Như vậy, để có thể vui mừng hân hoan
bán đi tất cả vì Nước Trời thì trước tiên chúng ta phải làm sao nhận ra được giá
trị tuyệt đối của Nước Trời. Chúng ta phải làm sao?
Thưa, để có thể nhận ra giá trị tuyệt
đối của Nước Trời thì phải thông qua việc cầu nguyện và khám phá. Nước Trời không
phải là trái Sung rụng từ trên trời xuống miệng của chúng ta. Chúng ta muốn thì
chúng ta phải đứng lên, vươn tay ra mà hái. Để nhận ra giá trị của Nước Trời mỗi
người chúng ta phải đứng lên và bước tới để ra công khám phá thì mới có thể nhận
ra những dấu hiệu của Nước Trời. Tuy nhiên, khi đứng lên, vươn tay ra khám phá kho
tàng là Nước Trời thì không phải ai cũng có khả năng nhận biết được Nước Trời. Để
có thể nhận biết được Nước trời thì cũng cần phải có kiến thức. Chẳng hạn, để có
thể thưởng thức một bài nhạc giao hưởng, không phải ai cũng có khả năng và sự
hiểu biết để thưởng thức. Chúng ta phải có kiến thức về âm nhạc, về thể loại nhạc
thì mới có thể thưởng thức và cảm nhận được giá trị của nó, nếu không thì chỉ là
như vịt nghe sấm. Nước Trời cũng thế, cũng đòi hỏi phải có kiến thức. Kiến thức
ở đây chính là việc học hỏi giáo lý, kinh thánh và tham dự Thánh Lễ để trau dồi
đức tin. Đó chính là những kiến thức để có thể nhận ra giá trị tuyệt đối của Nước
trời.
Như vậy, để có thể được chọn lựa vào
ngày sau hết thì trước tiên ta phải trau dồi kiến thức để có thể nhận ra Nước Trời,
rồi từ đó ta mới có thể vui mừng hân hoan bán đi tất cả để đổi lấy kho tàng được
chôn giấu chính là Nước Trời.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét